Cách
hành xử của đại tá công an Ngô Thái Chung sáng ngày 13/4/2008 tại Hà
Nội, nên để cho những anh Đồ tể th́ tốt hơn !
Hoàng Trung Kiên
Khoảng
9 giờ ngày 13 tháng 4 năm 2008, do tôi đă được anh Nguyễn Khắc Toàn,
Lê Thanh Tùng bí mật cho biết trước đă cùng một số bà con dân oan
đến số nhà 22 A đại lộ Hai Bà Trưng, quận Hoàn Kiếm, thành phố Hà
nội. Chúng tôi đi sâu vào trong ngơ đến hơn 50 - 60m th́ thấy trước
cửa nhà hàng là khoảng sân rộng, mỗi bàn có một ô dù che nắng rất
thanh lịch, xung quanh nhà hàng được trang trí nhiều loại cây cảnh
tôi thầm nghĩ nơi đây thật xứng với cái tên Nhà hàng Câu Lạc Bộ
Văn Nghệ Sỹ. Bên trong Nhà có một sân khấu được treo lá cờ Ngũ
sắc khổ khá lớn làm cho người Việt Nam nào đă tới đây cũng nhớ lịch
sử dựng nước và giữ nước, nhớ những buổi lễ hội truyền thống của dân
tộc. Lá cờ ngũ sắc mang hồn dân tộc Việt của cha ông làm cho mọi
người xích lại gần nhau hơn....
Tại đây
tôi đă làm quen và trực tiếp gặp gỡ với nhiều người hoạt động dân
chủ, nhân quyền ở các tỉnh phía Bắc về Thủ đô ngàn năm văn hiến tụ
hội. Đó là những người mà tôi mới chỉ đọc bài kêu gọi dân chủ hoá
đất nước toàn diện của các anh, các chị viết đă đăng trên mạng
internet khá phổ biến và mạnh mẽ, đanh thép. Nhưng nay tôi được gặp
mặt họ bằng xương thịt, tôi thấy ai cũng hiền từ, tử tế và rất b́nh
dị. Điều đó trái ngược hoàn toàn và không giống như những bài báo
nói xấu họ trên các báo của công an, an ninh và báo chí của đảng và
nhà nước đă rậm rộ đăng tải...
Nào là
nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, từ thành phố Hải pḥng, nhà thơ Trần Đức
Thạch từ tỉnh Nghệ An, anh Vi Đức Hồi, cựu Giám đốc trường đảng
Nguyễn Ái Quốc trong hệ thống trường đào tạo quan chức của bộ máy
ĐCSVN trên toàn quốc của huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn, cựu quân
nhân t́nh nguyện Lê Thanh Tùng, kỹ sư Nguyễn Phương Anh, nhà báo
Nguyễn Vũ B́nh, cựu giáo viên Dương Thị Xuân ở thành phố Hà Nội,
sinh viên Nguyễn Tiến Nam, anh Vương Chí Kiều dân tộc Nùng từ tỉnh
Yên Bái, anh Vũ Hùng, Nguyễn Thượng Long từ tỉnh Hà Tây và rất
nhiều bà con dân oan các tỉnh thành trong cả nước. Tôi chú ư đến
người đàn ông tóc dài buộc sau trông dáng rất nghệ sỹ, phân vân
không biết đă gặp ông ở đâu, khi thầy giáo Vũ Hùng giới thiệu đó là
ông Nguyễn Thượng Long ở tỉnh Hà Tây, tôi bắt tay thầy giáo Long đùa
vui ông cựu Thanh tra chống tiêu cực bị nghành giáo dục tỉnh Hà Tây
bị cấp trên cho ngồi chơi xơi nước, ông định mang thứ xấu xa đó chôn
vùi xuống mồ, khi thầy giáo Đỗ Việt Khoa lên tiếng làm cựu Thanh tra
bừng tỉnh và nếu tôi nhớ không nhầm ông chính là khách mời của
chương tŕnh VTV3 của Đài truyền h́nh Việt Nam.
Tôi
được biết trường hợp của cựu nhà báo cộng sản, mà nay anh đang là
nhà tranh đấu dân chủ Nguyễn Vũ B́nh đă rất nhiệt t́nh khi được anh
Nguyễn Khắc Toàn bí mật đến tận nhà thông báo mời từ mấy hôm trước,
nên anh quyết định bỏ cả chuyến đi lễ cùng gia đ́nh lên khu Đền +
Chùa danh tiếng trên Yên Tử để đến dự cuộc gặp mặt năm 2008 này mà
anh rất ước ao được có tham gia. Bởi v́ vào năm ngoái 2007 khi có
cuộc Liên hoan gặp mặt đầu năm diễn ra th́ hoàn cảnh anh lúc đó vẫn
c̣n nằm trong xàlim của khu giam riêng ở trại tù Ba Sao - Nam Hà nên
không có dịp được dự cùng anh chị em dân chủ được. Sáng hôm
13/4/2008 khi chị Dương Thị Xuân đến trước anh Nguyễn Vũ B́nh ít
phút để gặp anh Nguyễn Khắc Toàn th́ cả hai đều thấy công an đang
bao vây quanh nhà và họ được anh Toàn đưa cho cả 2 người những tấm
danh thiếp chỉ dẫn sang nhà hàng này. Thế nhưng khi anh Nguyễn Vũ
B́nh đi xe máy vào khu vực gửi xe để rồi vào bên trong nhà hàng th́
liền bị tốp an ninh ngoài cổng xua đuổi buộc anh phải quay về nhà.
Tôi và chị Dương Thị Xuân nh́n thấy mà không sao giúp ǵ được cho
anh, v́ lát nữa cũng sẽ đến lượt chúng tôi bị đàn áp, giả tán tơi
bời mà thôi....
Tại bên trong nhà hàng mọi người tranh thủ làm quen nhau và xem
những bức h́nh gặp mặt đầu xuân năm 2007 của bà con dân oan và những
người đấu tranh cho pḥng trào dân chủ nước nhà, khi anh Nguyễn Văn
Túc dân oan tỉnh Thái B́nh, anh Nguyễn Thanh Nhàn trưởng đoàn dân
oan tỉnh Bắc Giang, chị Dương thị Xuân. Thư kư tập san Tự do dân chủ
thông báo ở nhà anh Nguyễn Khắc Toàn có rất nhiều công an họ đặt
chốt cản trở không cho anh Toàn ra khỏi nhà, khả năng anh sẽ không
đến dự buổi Liên hoan với anh em được. V́ thế mọi người thống nhất
chờ đến 12 giờ trưa xem công an có nới lỏng cho anh Toàn không, nếu
không th́ anh chị em vẫn tiến hành Liên hoan họp mặt như anh đă nhắn
cho anh chị em khi đến nhà trong ṿng vây công an dầy đặc vây hăm từ
sáng sớm dù trời mưa rất to !
Đến
khoảng 10 giờ một nữ nhân viên thông báo nhà hàng bị mất điện, chị
Dương Thị Xuân nói : “Bây giờ Hà Nội mất điện là chuyện b́nh thường
bọn em dùng bếp Gas để chế biến và làm muộn cũng không sao, bọn chị
c̣n chờ những người anh chị em đến muộn ...”.
Sau đó
tôi thấy người nữ nhân viên đi vào một lúc sau trở lại thông báo
những món ăn đặt hôm qua nhà hàng không chuẩn bị được. Chúng tôi nói
: “Không chuẩn bị được th́ thôi, nhà hàng có món ǵ dùng thế chúng
tôi cũng không cầu kỳ ”, người nữ nhân viên lại quay vào.
Lúc nay
người đàn ông đứng tuổi mặc áo thun cộc màu trắng tay áo có viền
xanh ra giữa sân quát lớn : “ Yêu cầu các vị giải tán ngay
tiền rủ nhau đi nhà hàng là tiền nước ngoài, của bọn phản động gửi
về ”. Vậy là cuộc đấu khẩu diễn ra Lê Thanh Tùng và Nguyễn
Tiến Nam trẻ tuổi phản đối gay gắt nhất, anh Nguyễn Xuân Nghĩa nhă
nhặn ôn hoà, khi em Nam hỏi. “Các anh cho biết thế những ông
lănh đạo của ĐCSVN nhận tiền của nước ngoài là tiền ǵ ? Có phải
tiền của bọn phản động không ? ” . Trước câu hỏi chất vấn đó
của em Nguyễn Tiến Nam làm ông ta luống cuống nói bừa : “ Đây
là tiền của con Bảo Khánh gửi về, con phản động đó mà về đây chúng
tôi bắt ngay !!! ” làm mọi người bật cười. Ngay sau đó anh
Lê Thanh Tùng phản ứng nói tiếp liền bị một thanh niên mặc áo cộc
tay mầu cứt ngựa nhảy vào đấm đá, mọi người can ngăn nhưng hắn vẫn
như con thú dữ bị xổng chuồng rượt đuổi anh Lê Thanh Tùng để nhằm
giữ sĩ diện và khỏi làm bẽ mặt cho ông mặc áo thun cộc tay có viền
xanh đang ra oai và lệnh cho thuộc hạ tư nữa thu điện thoại và máy
chụp ảnh của thằng kia lại ( ám chỉ anh Nguyễn Xuân Nghĩa). Tiếp đấy
tôi thấy một vài công an mặc sắc phục tôi đến tŕnh bầy đề nghị can
thiệp nhưng họ không nói ǵ chỉ đứng xem, mọi người yêu cầu gặp chủ
quán một người đàn ông chừng 40 tuổi nhận là chủ nhà hàng lư do : “
Người đặt tiệc hôm qua ( tức anh Nguyễn Khắc Toàn ) giờ này không có
mặt, tôi sẽ chịu trách nhiệm với anh ấy, bây giờ theo yêu cầu của
công an nên nhà hàng đóng cửa, mong các bác thông cảm cho...”
Sau này
tôi được anh Nguyễn Khắc Toàn cho biết, ông ta - người mặc áo thun
cộc tay có viền xanh chính là một sĩ quan cao cấp ngành an ninh bảo
vệ chính trị của sở công an thành phố Hà Nội cấp bậc đại tá, hay
thượng tá với chức vụ trưởng hay phó pḥng của PA -38 đă hoàn toàn
đoán ṃ và sai bét trong việc cáo buộc không đúng cho chị Bảo Khánh
bên Úc Châu đă hỗ trợ cho anh chị em dân chủ nguồn trợ giúp để chi
phí cho cuộc gặp mặt năm nay ! Thật là một cách ăn nói văng mạng,
tuỳ tiện, một kiểu phát ngôn bừa băi và vô trách nhiệm đă trở thành
cơm bữa và chuyện thường ngày của các quan chức nhà nước VN XHCN !
Họ vẫn cứ bất chấp sự thật và dẫm đạp lên sự thật mà sống, mà hoàn
thành nhiệm vụ của lănh đạo giao cho như không hề có chuyện ǵ xảy
ra và không một ai làm sao cả như biết bao năm đă trôi qua như vậy
đấy ! Thật đáng sợ và hăi hùng thay !
Một nhóm người ăn vận thường phục vây quanh Lê Thanh Tùng ra
sức lôi kéo đấm đá rất thô bạo rồi đẩy lên xe chờ sẵn ở ngoài đại lộ
Hai Bà Trưng làm cho người dân khu phố và khách đi đường rất bất
b́nh. V́ t́nh h́nh công an Hà Nội quá đông đảo và ra sức đàn áp giải
tán anh chị em dân chủ và bà con dân oan tại đây quyết liệt như vậy,
nên chúng tôi đành lục tục ra về và tản đi mọi hướng...
Sau đó tôi bảo chị Dương Thị Xuân mà chị chính là người đă dẫn
tôi đến gặp anh Nguyễn Khắc Toàn đầu tien và sau đó là được gặp cụ
Hoàng Minh Chính trong năm những 2006 - 2007. Chị Xuân nói : “Hôm
ông mất em không đến được, hôm nay chị, em ḿnh đến thăm gia đ́nh để
em thắp cho ông mấy nén hương vậy...”. Tôi, chị Xuân và mấy người
nữa cùng đến nhà cụ Hoàng Minh Chính chúng tôi thắp hương rồi thưa
lại chuyện vừa xảy ra với anh chị em dân chủ tại nhà hàng xong. Cụ
Bà Lê Hồng Ngọc mời chúng tôi uống nước, ăn kẹo rồi vui vẻ tṛ
chuyện, ở đây tôi được gặp nhà văn Hoàng Tiến, chú Hoàng Tiến nói
chú đă đến nhà anh Nguyễn Khắc Toàn và có thấy công an đặt chốt canh
gác chặt chẽ tại nhà anh rồi được chính anh tiếp chuyện ngay dưới
đường phố đang dầy đăch công an và tại cổng ngơ nhà anh nữa, sau đó
anh đưa cho danh thiếp để giới thiệu chú Tiến đến nhà hàng này. Khi
tới đây khoảng 10 giờ chú Hoàng Tiến gửi xe máy tại nhà bà Hồng Ngọc
để đến nhà hàng th́ liền bị công an phát hiện chặn lại không cho vào
bên trong nữa.
Tôi đang tṛ truyện th́ chị Dương Thị Xuân có điện thoại, nghe
xong chị nói ḿnh vừa thắp hương thưa chuyện với ông, ông đă phù hộ
hiện nay mọi người thông báo tập trung lại ở số 1A phố Tăng Bạt Hổ,
chúng tôi chia nhau hai người một ra khỏi nhà cụ Hoàng Minh Chính.
Tôi lai chú Hoàng Tiến nói đùa với ông, cháu đă xem bài tản văn của
chú nhân 49 ngày mất của cụ Chính. Chú cháu ḿnh đều chọn những con
đường đi hẹp. Không đi trên con đường thênh thang 8 thước như trong
thơ ông Tố Hữu, đến phố Tăng Bạt Hổ anh em đă tản mạn chỉ tập trung
lại vừa 5 bàn chúng tôi ngồi thành một dăy, bên cạnh là bàn công an
có 6 người họ không vận sắc phục, khi ăn uống tṛ truyện. Nguyễn
Phương Anh, Nguyễn Tiến Nam và một số anh em khác cụng ly với các
anh công an ngồi bên cạnh. Tôi nhận ra người cũng can ngăn quyết
liệt kẻ lao vào đánh anh Lê Thanh Tùng là người cao tuổi nhất ngồi ở
bàn công an có lẽ ông ta là lănh đạo bởi tôi thấy mọi người rất tôn
trọng ông. Chúng tôi tṛ chuyện với nhau đến khoảng hơn 1 giờ 30’
chiều th́ mọi người chia tay nhau ra về.
Ra về
tôi cứ phân vân măi, người mặc áo thun cộc tay có viền xanh đó là ai
? Khi lúc đầu tôi ngỡ ông ta là chủ quán, nhưng nay được xem những
bức h́nh chụp ở nhà hàng 22A, phố Hai Bà Trưng và ở nhà hàng bia hơi
có tên Lan Chín đối diện số 1A Tăng Bạt Hổ có ghi chú giải
những người trong các bức h́nh. Thật bất ngờ người mặc áo thun cộc
tay có viền xanh lại là một đại tá an ninh của sở công an TP - Hà
Nội, tên ông là Ngô Thái Chung, truyện tṛ với bạn bè tôi thắc mắc :
“ ông đại tá Ngô Thái Chung học ǵ ở chủ tịch Hồ Chí Minh ?”. Bởi v́
trong bức thư gửi công an khu 12 ngày 11 tháng 3 năm 1948, CT Hồ Chí
Minh đă dạy công an Việt Nam như sau :
“Đối
với tự ḿnh phải. Cần kiệm, liêm chính. Đối với đồng sự phải.
Thân ái giúp đỡ. Đối với chính phủ phải. Tuyệt đối chung
thành. Đối với dân phải. Kính trọng, lễ phép. Đối với
công việc phải. Tận tuỵ. Đối với địch phải. Cương quyết,
khôn khéo”.
Nội
dung trong bức thư này đă được qui định là 6 điều CT Hồ Chí Minh dậy
ngành công an Nhân Dân và đă trở thành khẩu hiệu cho toàn ngành và
được làm thành như Thánh Chỉ của Vua được treo la liệt đỏ chói trên
tường trong các đồn bốt của cảnh sát khắp cả nước. Vậy mà những ǵ
diễn ra trước mắt chúng tôi buổi sáng ngày 13/4/2008 lại hoàn toàn
không phải như vậy. Tất cả nhân dân quanh đó họ đều nghĩ đây là
những băng nhóm giang hồ xă hội đen kéo đến đây ỷ thế côn đồ băng
đảng đông đúc để ức hiếp đánh đập dân lành và chúng tôi cũng đều cho
là như vậy, quả không ngoa chút nào !
Nếu ông đại tá trưởng pḥng PA - 38 có nhiệm vụ chống bạo loạn và
lật đổ cho đảng CS và nhà nước CHXHCN Việt Nam - Ngô Thái Chung học
được 6 điều chủ tịch Hồ Chí Minh dậy bảo th́ phải để chúng tôi thể
hiện rơ hành động vi phạm pháp luật rồi bắt quả tang mà xử lư chứ,
sao lại hành xử như một anh “Đồ tể” theo kiểu băng nhóm xă
hội đen như vậy ? Có thể khẳng định, rằng chính đại tá Ngô Thái
Chung và thuộc hạ đă vi phạm 6 điều “Bác Hồ ” dậy công an Nhân Dân
VN. Ông ta và hàng chục nhân viên, sĩ quan an ninh của sở công an Hà
Nội đă vi phạm thô bạo không chỉ Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam mà
c̣n vi phạm trắng trợn Công ước Quốc tế về Quyền Con Người, và chà
đạp dày xéo ngang ngược lên cả bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền Toàn Thế
Giới mà nhà nước Việt Nam XHCN này đă tham gia long trọng kư kết.
Sự thật
chúng tôi không hề phá hoại nhà nước, không hề chống lại Nhân dân.
Bởi anh, chị em chúng tôi chỉ có khối óc thông minh và ḷng dũng
cảm, chỉ nhờ cây bút để nói lên những điều mà mọi người biết
đó là sự thật nhưng không dám nói. Chúng tôi dám làm những việc mà
mọi người biết là lẽ phải nhưng không dám làm, những bọn phá
hoại nhà nước, chống lại Nhân dân phải là lũ quan tham nhũng, bọn
quan liêu cửa quyền. Bọn người vô liêm sỉ này đều là đảng viên ĐCSVN,
chúng có chức quyền nhưng chúng đă bị suy thoái đạo đức, bọn chúng
chỉ chăm lo vơ vét cho đầy túi tham. Lịch sử nhất địnhddang đă và sẽ
chứng minh đâu là sự thật, đâu là chính nghĩa và lẽ phải. Chúng tôi
tin nhất định sẽ là như thế và không một bạo quyền nào có thế dùng
sức mạnh thô thiển không lư trí, kém trí tuệ, ít hiểu biết đảo ngược
hay ngăn cản xu thế tất yếu này.
Ninh
B́nh ngày 08 thánh 5 năm 2008
Công
dân: Hoàng Trung Kiên
Tạm trú
tai số nhà 66 đường Tây Thành, phường Nam Thành
Thành
phố Ninh B́nh, tỉnh Ninh B́nh
Điện
thoại: 0989 - 203 - 278
Công Dân Hoàng Trung Kiên
Đại tá công an CSVN Ngô Thái Chung
Ảnh trên là
: Đại tá Ngô Thái Chung lănh đạo pḥng PA - 38 thuộc sở công an Hà
Nội đang chỉ đạo các thuộc cấp đàn áp khốc liệt cuộc Liên hoan gặp
mặt năm 2008 của anh chị em hoạt động dân chủ, nhân quyển trong nước.
Ảnh chụp trong lúc cuộc đàn áp tại nhà hàng Câu lạc bộ Nghệ sĩ ở số
22 A phố Hai Bà Trưng, TP Hà Nội đang diễn ra sáng 13/4/2008. Trong
ảnh có một thanh niên trẻ mặc áo thun cộc tay có vạch ngang vẻ mặt
đang rât lấc cấc, vênh váo đứng nh́n, đó chính là tên “Tuấn Anh nhỏ”,
một kẻ hay đàn áp anh Lê Thanh Tùng và nhiều anh chị em dân chủ khác...
C̣n một công an bảo vệ chính trị đang ra sức ngăn cản anh Vũ Hùng
mặc áo trắng dài tay đang đứng xoay lưng lại phía trước chính diện
tấm h́nh này để không cho anh Vũ Hùng được vào khu trong của nhà
hàng. C̣n người đứng đằng xa ảnh gần một công an mặc sắc phục là kỹ
sư Nguyễn Phương Anh.... |