Bài học quí giá cho Báo Chí, Quân Đội và Công An CSVN
Nam Nguyên
Hơn 60 năm bị nhồi sọ nên thấm nhuần tư tưởng người Cộng Sản. Nhiều
thế hệ đă đem hết cuộc đời ra phục vụ cho CNXH. Cho dù phải chết,
cho dù phải làm trâu ngựa, cho dù làm dă thú không có lương tâm con
người hay làm h́nh người dạ thú để bảo vệ cái gọi là XHCN. Từng thế
hệ bị biến thành những cái máy biết ăn và những khúc gỗ biết nói v́
tư duy của một con người hoàn toàn bị đảng cộng sản khống chế và
điều khiển. Từ trung ương cho đến địa phương đều một giọng điệu: tất
cả v́ “Bác và Đảng”. Họ đă mù quáng và ngu trung với tập đoàn ác
nhân bội bạc là đảng cộng sản việt nam.
Ngày xưa có câu chuyện: Người thợ săn và con chó, khi con chó không
c̣n săn được mồi th́ người thợ săn phải biết ăn thịt chó. Con chó
vẫn trung thành với chủ nhưng người chủ vẫn b́nh thản giết con chó
để ăn thịt …
Khi nhắc đến Quân đội Nhân Dân Việt Nam, không ai nổi danh bằng Đại
Tướng Vơ Nguyên Giáp, người hùng Điện Biên Phủ. Ngay cả thế giới
cũng biết tiếng tướng Giáp. Cả đời nghĩ là đă gắn bó, vào sinh ra tử
cho đảng CSVN, vinh dự và tự hào là người trung kiên với đảng. Một
thời oanh liệt trong cuộc cải cách ruộng đất, ở ngôi vị trong bộ
chính trị đồng t́nh với cách giết người dă man của hạ thuộc. Đường
hoạn lộ lên như diều, oai phong lẫm liệt. Nào ngờ đâu con chó trung
thành cũng đă đến lúc bị chủ nhân ăn thịt, từ một danh tướng lừng
lẫy oai phong được đảng điều sang làm “Tổng tư lệnh kế hoạch sinh đẻ”.
Dân gian ca rằng:
Ngày xưa Đại Tướng cầm quân.
Ngày nay Đại tướng cầm quần chị em…
Nhưng có người tếu lâm hơn nên họ ca rằng:
Ngày xưa trấn thủ lưu đồn.
Ngày nay Đại Tướng bịt l… chị em.
Oai phong bao năm, trung thành với đảng cộng sản bao năm, nghe theo
lời đảng làm biết bao nhiêu điều oan nghiệt cho dân tộc, cuối cùng
đă được ban cho một ân sủng tàn tệ nhất. Bài học đau xót cả một đời
đi theo “Bác và Đảng”, làm biết bao nhiêu chuyên trái với lương tâm,
đạo lư của một con người, giờ đây bừng tỉnh th́ đă muộn rồi. Đại
Tướng trở thành con vật tế thần. Các vị tướng lănh và các bộ đội của
Quân Đội Nhân Dân Việt Nam, hăy học lấy bài học của Đại Tướng Giáp
mà suy gẫm và đánh giá lại niềm tin và ḷng trung thành với đảng
CSVN. Ở chung với đảng CSVN giống như sống chung với lang sói, không
biết nó ăn thịt lúc nào. Hăy suy nghĩ mà hành động …nhân dân đang
chờ.
Ở
Việt Nam không ai xa lạ với uy danh của Thiếu Tướng Phạm Xuân Quắc.
Một người hùng trong giới điều tra h́nh sự. Một lời nhỏ nhẹ của vị
Tướng công an này cũng khiến cho nhiều người dở sống dở chết. Có thể
nói là thét ra lửa, uy quyền bao la, dân chúng nghe đến tên cũng
phải nể mặt. Một ḷng trung thành với “Bác và Đảng”, Tướng Quắc ngu
trung tột cùng, chỉ cần có lệnh đảng là xua đoàn quân an ninh dẫm
nát ḷng dân, tra khảo và đày đoạ tù nhân không thương xót. Làm công
an không phải như quân đội ra trận mạc lập chiến công lên chức mà là
đàn áp dân lành, trấn áp làm cho người dân phải khiếp nhược phục
tùng đảng. Giam cầm đày đoạ người dân để lănh công với đảng. Do đó
lên được đến hàng Tướng lănh của công an th́ cũng đă làm không biết
bao nhiêu người điêu đứng. Nhưng đến khi đảng không c̣n xài nữa th́
Thiếu Tướng cũng phải chịu số phận làm con vật tế thần. Từ xưa đến
nay, Thiếu Tướng chỉ có điều tra hạch hỏi người ta, nên Thiếu Tướng
không biết được cảm giác của người bị truy tố, bị điều tra hỏi cung…
Luật bù trừ, nhân quả là gieo giống nào ăn quả đó. Cả đời ngu trung
với đảng CSVN th́ giờ đây phải sáng mắt và trả giá cái ngu trung mà
bản thân Thiếu Tướng đă gây ra.
Người ta ca rằng:
Ngày xưa hạch hỏi oai phong
Ngày nay Thiếu Tướng phủi mông thở dài
Trong dân gian có câu: hăy “phủi mông” mà chờ ngồi tù…
Các vị tướng và chiến sĩ công an nhân dân hăy lấy bài học của Tướng
Quắc mà suy gẫm, đánh giá lại niềm tin và ḷng trung thành với đảng
CSVN. Ở chung với đảng CSVN giống như sống chung với bầy mănh thú,
không biết nó sẽ ăn thịt lúc nào. Bài học của Tướng Quắc là một bài
học điển h́nh và quí giá. Hăy đứng về phía đồng bào, đừng bảo vệ và
nghe theo đảng CSVN mà đàn áp dân ta.
Ở
Việt Nam có trên 600 tờ báo. Lượng thông tin hàng ngày được copy,
nháy lại, xào nấu đến nhuyễn nhừ. Nhưng tất cả trên 600 tờ báo phải
viết theo ư đảng. Phải đi đúng lề bên phải, cho dù viết sai với sự
thật, bẻ cong ng̣i bút, nhắm mắt viết trái với lương tâm người cầm
bút, miễn sao đảng vừa ḷng là được. Đảng đàn áp dân, th́ phải theo
ư đảng viết là dân chống đảng. Đảng ăn cướp tài sản của dân th́ phải
viết là dân ngoan cố … Nhưng khi Trung Cộng xâm chiếm lănh thổ th́
đảng “bịt miệng, bẻ tay” không cho viết th́ không ai dám viết một
chữ. Bốn chữ “tự do ngôn luận” đă bị người dân quên mất, không biết
đánh vần v́ đă mấy chục năm rồi không ai dám nhắc đến. Vụ PMU-18 do
2 nhà báo Nguyễn Viết Chiến và Nguyễn Văn Hải viết báo và được đưa
lên báo xem như thời sự nóng bỏng lúc bấy giờ. Hai nhà báo này được
xem như người hùng thực hiện theo chủ trương của đảng và chính phủ
là “chống tham nhũng”. Họ luôn luôn nghĩ rằng họ đang thực hiện theo
chỉ thị của đảng, nên rất hăng say đem hết năng lực và sở trường của
ḿnh ngỏ hầu cống hiến cho đọc giả những bản tin nóng bỏng với đầy
đủ t́nh tiết ly kỳ hấp dẫn. Xă thân vào đại cuộc chống tham nhũng để
bảo vệ uy tín cho đảng. Những bài báo của họ quả là có tác dụng đáng
kể, nhiều cán bộ đảng viên cao cấp phải mất chức, bị bắt ở tù. Họ
cảm thấy vui sướng trước những thành tích chống tham nhũng. Nhưng họ
quên rằng, chỉ thị của đảng chống tham nhũng là mỵ dân, là đánh lừa
dư luận, là bịp bợm để xoa diệu ḷng phẩn uất của người dân. Họ đă
bứt dây động rừng, v́ vậy họ đành làm vật tế thần, chính ḷng ngu
trung của họ với đảng CSVN đă làm hại và đưa họ vào ṿng lao lư, mà
chính đảng đă ra lệnh bắt giam họ. Suốt đời của họ chỉ biết nghe
theo lệnh đảng, làm theo lệnh đảng, tư tưởng cũng theo sự sắp xếp và
chỉ đạo của đảng. Cho dù ư họ khác ư đảng nhưng họ cũng không dám
làm trái, v́ sợ đảng nghi ngờ ḷng trung thành. Giờ đây trong lao ly,
họ gác tay lên trán để suy gẫm và tự hỏi ḷng ḿnh: Ḷng trung thành
với đảng giờ đây được cái ǵ? Trả lời:”Là lao lư và thấu hiểu ḷng
bất nhân của đảng CSVN”. Một bài học quá quí giá và phải trả một giá
quá đắt phải không? Có lẽ họ đang khóc v́ hối hận hay v́ căm hận ...
Những giọt nước mắt này thật là có giá trị v́ nó là những giọt nước
mắt của nạn nhân của chế độ cộng sản, của những người đă thức tỉnh
với chế độ cộng sản.
Cả
một bộ máy truyền thông báo chí phải trung thành tuyệt đối với đảng,
một bộ máy với những con người phải “đui, điếc, câm” bán rẻ cả luơng
tâm người cầm bút để bày tỏ ḷng trung thành tuyệt đối với đảng CSVN.
Họ cũng giống như những con cá nằm trong chậu, đảng vui th́ để cho
bơi lội trong “chậu” như cá cảnh, khi muốn ăn thịt th́ đảng bắt bỏ
vào rọ đập đầu làm thịt. Ng̣i bút bị bẻ cong th́ không xứng đáng
lương tâm của người cầm bút, ḷng trung thành của kẻ sĩ là trung
thành với quốc gia dân tộc, khi quốc gia bị xâm phạm th́ người làm
báo phải loan truyền đến hang cùng ngỏ hẻm để toàn dân đều biết t́nh
h́nh của quốc gia. Khi dân bị cường quyền hà hiếp th́ phải đứng trên
công lư mà vạch trần lên án kẻ mạnh hiếp thế cô. Cái dũng của người
làm báo là dùng ng̣i bút đâm gian tặc bút chẳng tà. Chứ không phải
đội ngũ kư giả của 600 tờ báo ngu trung theo đảng, bênh vực và bảo
vệ đảng. Để rồi khi cần hy sinh th́ đảng đem vài người ngu trung ấy
đưa lên đoạn đầu đài để tế thần nhằm làm x́ hơi cái bong bóng căng
thẳng trong nội bộ của các thế lực tranh quyền ở thựợng tầng kiến
trúc.
Bài học của 2 kư giả Nguyễn việt Chiến và Nguyễn văn Hải là một điển
h́nh, để đội ngũ kư giả của hơn 600 tờ bào cần phải suy gẫm lại niềm
tin và ḷng trung thành với đảng CSVN. Ở chung với đảng CSVN như ở
chung với loài thú dử, không biết nó sẽ ăn thịt lúc nào. Hăy mạnh
dạn đ̣i quyền tự do ngôn luận và bất hợp tác đồng thời vạch trần bộ
mặt gian trá của đảng CSVN cho đồng bào và thế giới biết.
Dân gian ca rằng:
Mấy nhà báo đảng lao xao
Văn chương th́ ít,
tào lao th́ nhiều.
Hăy nhập cuộc với đồng bào để đ̣i đảng CSVN trao lại quyền dân tộc
tự quyết. Đảng CSVN đă làm cho đất nước băng hoại, đă chiếm đoạt
quyền tự do của người Việt Nam. Đừng ngu trung mà bảo vệ tập đoàn
hại dân bán nước, đừng dùng vũ lực đàn áp đồng bào. Hăy đứng về phía
đồng bào để thay đổi vận mạng của đất nước.
Nam Nguyen
|