“Người
ta đang ồn ào về việc GS Ngô Bảo Châu vừa nhận được giải Fields 2010
(được mệnh danh là giải Nobel Toán học), nhưng ít ai biết nỗi niềm
của người trí thức trẻ này. Dưới đây là bức thư GS Ngô Bảo Châu gửi
đến Quốc hội VN khóa 12 để phản đối dự án khai thác Boxit Tây Nguyên,
nhưng cho đến nay, lá thư trên không nhận được bất kỳ lời hồi đáp
nào” – Mẹ Nấm.
Xin
thưa với Mẹ Nấm, về bức thư của GS Ngô Bảo Châu, tôi là người biết
rơ hơn cả. Nguyên Sau ngày 12-4 ba anh em chúng tôi, Nguyễn Huệ Chi,
Phạm Toàn và Nguyễn Thế Hùng đă thảo và hoàn chỉnh xong lần cuối
Kiến nghị phản đối việc tiến hành Dự án bauxite ở Tây Nguyên, bèn
gửi e-mail đến một số bạn bè quen biết đề mời họ đọc và kư tên.
Không ngờ, chỉ ba ngày sau chúng tôi đă nhận được 135 chữ kư của hầu
hết các trí thức nổi tiếng từ khắp nơi trong nước và trên thế giới
gửi về, trong đó có GS Ngô Bảo Châu mà tôi chưa có dịp quen biết.
Th́ ra từ những địa chỉ e-mail ḿnh gửi đi, các anh chị đă tự động
nhân rộng ra gấp nhiều lần, và con số thư hồi âm lại cho tôi thật là
một bất ngờ làm cả ba anh em mừng đến chảy nước mắt. Thế là Nguyễn
Thế Hùng liền bay từ Đà Nẵng ra Hà Nội chiều hôm 15-4 để ngày hôm
sau lên danh sách tổng hợp và hội ư lần cuối cùng. Và đúng 8 giờ
rưỡi sáng 17-4-2009, ba anh em được chiếc xe riêng của một TS học
tṛ của tôi, do con cô ấy lái, đến rước đi, mang theo các bản in
Kiến nghị có tên và địa chỉ của 135 người Việt đầu tiên, dâng lên
Triều đ́nh Việt Nam (Văn pḥng Quốc hội, Văn pḥng Chủ tịch nước, và
Văn pḥng Thủ tướng Chính phủ). Mọi việc diễn ra xuôi chiều mát mái
đến đâu anh Phạm Toàn đă viết trong một bài kư đăng lên Bauxite Việt
Nam ngay sau đó nên tôi khỏi nhắc lại.
Điều
rất đáng nói là sau một tháng 10 ngày, trong khi các lá thư xin ghi
tên vào Kiến nghị tiếp tục gửi về địa chỉ e-mail của tôi nườm nượp,
và danh sách đợt 2 cũng đă gửi tiếp đến tận tay người nhận cũng như
đăng lên mạng, nhưng vẫn không có chút hồi âm chính thức nào về phía
Nhà nước trước những điều mọi người thỉnh cầu, th́ tôi bỗng nhận
được một lá thư của GS Ngô Bảo Châu gửi từ Hoa Kỳ về, có đính kèm
attachment. Tôi mở ra đọc và hết sức cảm động: anh Châu nhờ tôi
chuyển giúp một Kiến nghị dưới h́nh thức thư riêng của cá nhân anh
gửi lên Chính phủ và Quốc hội, nhằm tiếp sức cho bản Kiến nghị chung
của 135 con người, cốt giải tŕnh thêm những điều anh ấy đă suy nghĩ
từ lâu, đă chất chứa trong buồng tim của ḿnh, có ư góp một tiếng
trống “đăng văn” may ra nhờ đó phá vỡ sự im lặng bất thường của các
bậc cầm quyền chăng. Tất nhiên là tôi lập tức in ra và tự ḿnh
chuyển lên Quốc hội cũng như CP ngay. Sau đó, tôi cũng đă cho đăng
bức thư lên trang mạng (mạng này đến cuối tháng 12-2009 th́ bị cướp
trắng, may sao Mẹ Nấm c̣n giữ được văn bản lá thư của GS Ngô Bảo
Châu).
Nhưng
như ta đă biết, cả Kiến nghị chung của 135 người, sau tăng lên thành
3000 người, cả Kiến nghị riêng của anh Ngô Bảo Châu, đều chỉ được
hồi âm duy nhất bằng lá thư của một vị Phó Chủ nhiệm UB Luật pháp
của QH trả lời... GS Nguyễn Thị Huệ.
Nay,
trong không khí cả nước hồ hởi chúc mừng GS Ngô Bảo Châu nhận giải
thưởng Fields 2010 về toán học, Mẹ Nấm có sáng kiến nhắc lại bức thư
tâm sự của con người đang được báo chí đua nhau chào đón ấy. BVN
thấy là chí phải, nên cũng xin làm chuyện “nối điêu” để bạn đọc có
dịp lắng nghe lại tiếng ḷng v́ đất nước của một nhà toán học xuất
chúng.
Nguyễn Huệ Chi |